Trước đây tôi vẫn chỉ nghĩ màu lam là màu của tương sáng và hy vọng, lại không biết là không có khổ tâm thì sao phải hy vọng.
Tôi vẫn tự hỏi tại sao những câu chuyện tình yêu đồng tính rất dễ làm tôi cảm động, mà đối với những câu chuyện tình yêu thông thường khác thì rất ít khi. Bây giờ mới thật sự hiểu, có quá nhiều đau khổ và khắc khoải mới có thể khiến cho người ta xúc động.
Câu chuyện “Lam Vũ” hay đúng hơn phải là “câu chuyện Bắc Kinh”, một câu chuyện được tái hiện qua lời tự thuật của người đàn ông thành đạt mang tên Hãn Đông về cuộc tình sâu đậm của anh ta và chàng thanh niên Lam Vũ.
Cũng như nhiều câu chuyện đồng tính khác, chuyện tình của họ phải chịu mọi áp lực của đạo đức, truyền thống và xã hội. Có khác chăng đây chẳng phải là một thiên tình cảm chói ngời, mà con người có thể vượt qua tất cả để đến với nhau, tình yêu của họ chính là sự kiềm nén, im lặng và chấp nhận.