Lại một tuần
nữa trôi qua, vẫn nhịp sống ấy, công việc và bạn bè.
Muốn được về
nhà, muốn được ngả đầu xuống gối mà không phải nghĩ đến ngày mai có phải đi
làm, phải nghĩ suy và vất vả trên con đường tấp nập. Muốn được ăn những món ăn
gia đình, muốn hít thở không khí làng quê thân thuộc. Từ ngày bắt đầu có việc
làm tự dưng luôn có cảm giác nhớ nhà. Có lẽ giữa guồng quay của dòng đời luôn
làm người ta cảm thấy mệt mỏi và muốn nương tựa về nơi thân yêu nhất. Đôi khi
những cuộc tụ họp bè bạn cũng không làm tôi thấy khuây khoả đi nỗi nhớ ấy.
Người ta thường
nói những người thuộc chòm sao Ma Kết luôn mang nhiều nỗi buồn, những nỗi buồn
không tên. Mà tôi có lẽ cũng ứng với lời nói ấy, vừa cũng bè bạn cười nói, thế
những giữa đêm khuya vẫn thấy cô đơn lạ thường.
Sài Gòn! Đã qua
rồi mùa lạnh, những đợt nắng nóng vẫn trải dài khắp muôn nẻo, đợi chờ một cơn
mưa thật lớn rửa trôi bớt u sầu.