Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Có một chút nhớ nhớ...


Tình hình là ta đang bấn Phong Duy cực kỳ.
Phong Duy có Phượng Phi Ly, có Đế Đài Xuân, chỉ bấy nhiều thôi cũng đủ điên đảo chúng sinh rồi.
Nghe lại Khuynh Tẫn Thiên Hạ, với Loạn thế phồn hoa, lại nhớ Khuynh Càn.
Muốn viết một cái review cho Khuynh Tẫn Thiên Hạ, nhưng chưa tìm hết cảm xúc…
Lang thang giữa chiều buồn, bước đi vô định, ơ kìa lại sắp đến một mùa giáng sinh.
Có những con tim cô đơn ủ dột, mùa này Sài Gòn không một chút lạnh, thật tưởng niệm khoảng thời gian thuở cấp 3. Mùa này năm ấy, hẳn sẽ có những cơn gió se lạnh ùa về, bâng khuâng ấy,nơi này chẳng thể tìm thấy được. Thèm được ngồi ăn chè ở hàng quán quen, nhớ món canh cải mang theo chút hương gừng cay cay mà ấm áp.
Đang nghe bài Có Một Chút:
                                                     Có mt chút nh nh, có mt chút yêu yêu
                                                     Có mt chút bi ri, có mt chút hoang mang
                                                     Vn còn đy b ng, vn còn đy ngây thơ
                                                     Vn còn đy quyến luyến, đêm v vn chưa quên
                                                     Ta tìm chút hoang mang, đem giu vào đêm ti
                                                     Khi tình vn ngây thơ, biết đâu đi lp l
                                                     Con đường vn đơn sơ, ta mãi hoài thương nh
Thiệt là tâm trạng quá đi a…Ai gieo trong ta nỗi thương nhớ, để đêm về gói vào lòng mộng mơ.

Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

Cảm tác...

Nước thu sáng bóng vầng dương lặn
Ánh trôi nhoà xoá núi xa xăm.





                                                                                              (Lý Bạch)
Mới đọc xong bộ Phượng Phi Ly, cảm thấy cực kỳ thích giọng văn của Phong Duy.
Phượng Phi Ly là một áng văn giàu cảm xúc, có hồn nhiên của ấu thơ, có bi thương của ái tình, và cũng đầy ngọt ngào quyến luyến. Có cảm giác tìm thấy một chút thân quen như từng đọc văn của Hoan Hỉ, cái bi thương ấy không quằn quại mà  mê man u uẩn, lúc lại thanh thản nhẹ nhàng.
Đoạn  Cung Lệ cùng Liễu nhi chạy trốn về Nghiệp Châu, Liễu nhi bị trúng tiễn bị thương rồi vong mạng bất giác khiến tôi nhớ tới cái tên Tô Tử. Mỗi lần lắng nghe tiểu khúc mà nghĩ về Tô Tử lại thấy lòng âm ỉ đau.
                                                Niên niên tuế tuế hoa tương tự
                                               Tuế tuế niên niên nhân bất đồng.
Vẫn cứ đọc đam mỹ, tìm đam mỹ mà đọc, hiện đang đợi bản edit Tạ Trường Lưu và một fic của Thích Cố, đều là ngược luyến tàn tâm cả…Lâu rồi không đọc một tiểu thuyết ở thể loại khác, ngoại trừ cuốn Phấn Hoa Lầu Xanh, nhưng ở đây lại chẳng có một mảnh thâm tình như mong đợi.
Đêm qua hì hụi đọc một số thông tin về Bá Vương Biệt Cơ, lại một vòng ái tình trầm luân,một số phận bi ai. Chỉ đọc đoạn hoài niệm về Trương Quốc Vinh thôi mà đã thấy nghẹn ngào muốn khóc, con người ấy, dường như không thuộc về thế giới này, có lẽ anh là người của thời đại phồn hoa xa xăm nào đó lưu lạc đến nơi đây. Rốt cuộc cũng về lại với cố hương đó thôi.

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

Lảm Nhảm...


1.Những đam mỹ yêu thích.
Khuynh Tẫn Thiên Hạ-Loạn Thế Phồn Hoa
Tiều Tụy Đông Phong
những vòng quay thời gian...những vòng quay bánh xe
Đăng Hoa Bất Kham Tiễn
Phượng Vu Cửu Thiên
Tư Phàm
Dương Thư Mị Ảnh
Đào Hoa Trái.
Trà Duyến.
Báo Ân Kí
Ràng Buộc.
Đại Giá Qúy Phi.
Võ Lâm Oai Hiệp Truyện.
Hoàn Khố.
Này những phong hoa tuyết nguyệt
Tịch Chiếu Huề Phương Điện
Diễm Qủy.
Tam Thê Tứ Thiếp.
Khánh Trúc Nan Thư.
Lãng Đãng Giang Hồ Chi Dược Sự.
Từ từ sẽ viết hết tất các review cho những đam mỹ kể trên. 
2. Đêm cuối cùng
Qua đêm nay thôi, ngày mai sẽ lên xe về nhà, chẳng phải luyến tiếc phồn hoa của phố thị, mà là luyến tiếc những thủ thỉ nhỏ to cùng bè bạn xa gần, mà hằng ngày vẫn lượn lờ trên những trang web quen thuộc.

Cảm nhận về tiểu thuyết "Đăng Hoa Bất Kham Tiễn"


Đăng  Hoa Bất Kham Tiễn
Thể loại: đam mỹ, cổ trang.
Tác giả: Vương Thập Nhất



Đăng hoa bất kham tiễn” : Đăng hoa ấy có tên là Tô Tử.
Từ xưa khi nhắc đến đế vương chi ái, người ta lại có câu ‘Tự cổ quân vương đa bạc tình.’, nghĩa là các bậc đế vương xưa nay vốn hay bạc tình, còn trong ‘Đăng hoa bất kham tiễn’ thì sao, công tử Hàm thì sao, có phải hắn bạc tình? Không, hắn không bạc tình, chỉ là hắn  nhẫn tâm, sự nhẫn tâm  mà một bậc đế vương cần phải có.
Muốn viết  thật nhiều thật nhiều về câu chuyện này, chuyện tình tựa như một câu chuyện có thật trong một cuốn sử kí nào đó mà không phải trong thế giới đam mỹ với những câu chuyện tình bất hủ không kém phần lãng mạn  của những bậc đế vương sẵn sàng rũ bỏ giang sơn để đổi lấy nụ cười của giai nhân.

Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010

Cảm nhận về đoản văn" Trà Duyến"


Trà Duyến
Thể loại: đoản văn đam mỹ, cổ phong nhã vận
Tác giả: Cảnh Du Nhiên


Một sáng, lòng se lạnh nhấm một ngụm thanh trà thấy lòng chợt buồn miên man trôi lạc trong kí ức.
Không gian nơi “Trà duyến” như một sớm một đông lành lạnh mang theo hơi ẩm của sương mai. Một lần tương ngộ, cả đời khó quên.
Hắn là một công tử sinh ra trong gia đình phú quý, sống trong nhung lụa.
Y chỉ là một tiểu nhị nơi trà điếm bé nhỏ ven đường.
Hắn gặp y, như kẻ say được uống một ngụm trà ngon, tâm tình trở nên  ấm áp thanh tịnh đến lạ thường.
Từ đó quyến luyến xuân tình lay lắt nơi tiểu viện.
Thiếu niên được hắn mang về đặt cho cái tên: “Trà nhi”, tên tựa như người thanh tú, như hơi trà lâng lâng phả nhẹ vào gió đông ngày ấy.
Chỉ là một phút xuân tình không mãi dài lâu, hắn rồi cũng phải lo toan đến cả một gia tộc, cưới thê nạp thiếp sinh tử, cũng chẳng còn tâm trí để mà hoan lạc như xưa, không biết đã bao lâu rồi không đặt chân vào tiểu viện.

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Cảm nhận về tiểu thuyết "Tiều Tụy Đông Phong."

Tiều Tụy Đông Phong
Thể lại: đam mỹ, cổ trang.
Tác giả: Lưu Thủy Vô Tình.

Cây già bám những dây khô,
Quạ bay về đậu nhấp nhô bóng chiều.
Nhà ai nước chảy ven cầu,
Gió thu, ngựa ốm về đâu đêm rừng.
Phươ
ng tây chiều xuống bâng khuâng,
Thân du tử mãi lư
ng chừng chân mây
                                                           (phithuy.wordpress.com)




“Tiều tụy đông phong” một trong những tác phẩm  của Lưu thủy Vô Tình.
Không có những tình tiết quá gay cấn, quá ngược luyến, câu chuyện tựa như một dòng thu thủy nhẹ nhàng mang theo nỗi u buồn trầm mặc.

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

Cảm nhận về tác phẩm "Phấn Hoa Lầu Xanh"

“Phấn hoa lầu xanh” câu chuyện của một người con gái.
Rất lâu rất lâu sau đó…
Dường như thời gian đã chóng vánh qua đi, một cảm giác chua xót vô hạn trước nỗi đau khổ triền miên của số phận người con gái ấy khiến cho ta phải cảm thán khôn nguôi.
Người ta nói yêu thường đi với hân, nàng đã từng yêu, từng rung động, từng thẹn thùng đỏ mặt khi lần đầu tiên gặp chàng…hay cái ngây ngô khờ dại của đêm tân hôn ấy.Cho đến khi dòng đời xô đẩy khiến nàng vướng vào bụi hồng trần, nàng có thể oán hận sao? Oán hận ai đây?
Là người mà nàng đã từng gọi lên hai tiếng tướng công đó ư?

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

bắt đầu và bắt đầu....

Thi cử xong như trút bỏ một gánh nặng lớn, không hiểu sao cảm giác này còn nhẹ nhõm hơn cả khi thi đại học xong. Những kế hoạch mới lại bắt đầu, tiếp tục đi và đi.
Kể ra tôi đã có 2 blog rồi thế nhưng chưa bao giờ viết một thứ gì thật sự để công khai.
Thế nên quyết định lập blog này cũng là quyết định viết blog thật sự, viết những gì mình nghĩ, thích và làm...