Một buổi chiều âm ỉ mưa mãi, một buổi chiều lòng thấy quạnh vắng lạ lùng. Bật máy tính đọc tiếp câu chuyện lúc sáng còn dang dở.
“Anh có thích nước Mỹ không?” vẫn giọng văn ấy, đượm một nét buồn hoang mang, những bất an cứ ẩn tàng trong nhịp sống thường nhật của nhân vật, trong những mối tình mà cuộc đời đã đi qua.
Có những người một khi đã đi lướt qua nhau tất sẽ trở thành xa lạ.
Một kết thúc đẹp, nhưng không phải là một cái kết hoàn hảo. Cho dù chỉ là một sai lầm nhỏ cũng có thể trở thành bi kịch. Cũng như nhân vật Hiếu Chính: “Cuối cùng anh đã để lỡ mất một xăng-ti-mét.” Chỉ có một xăng-ti-mét ấy thôi cũng khiến người ta hối hận cả một cuộc đời.
Cái hay trong câu chuyện là những nỗi trăn trở, những tư niệm trong cuộc sống của mỗi người, của một Tiểu Phi Long của quá khứ, của Trịnh Vy của hiện tại, của Nguyễn Nguyễn, của Duy Quyên, của Trần Hiếu Chính, của Lâm Tĩnh…mỗi một người đều có cái đích đến cho riêng mình, có lựa chọn đúng đắn, có cái sai lầm, có người day dứt hối hận, có kẻ mãn nguyện. Tất cả tạo nên câu chuyện không chỉ của một người.
“Anh có thích nước Mỹ không?” là một dấu chấm hỏi của Tiểu Phi Long trước sự ra đi của hai người con trai mà cô đã yêu, đang yêu. Cho đến Trịnh Vy của hiện tại câu hỏi ấy trở thành một thứ trăn trở, bất an trong lòng cô.
Sự lựa chọn của Trịnh Vy là một lựa chọn mà đúng đắn mà nhiều người khi yêu không dễ đưa ra quyết định như vậy. Ai bảo nhân vật Trịnh Vy là một cô bé bướng bỉnh, ngây thơ có phần ngốc nghếch. Ngược lại những diễn biến theo thời gian, có thể thấy rõ sự chính chắn, khôn khéo của cô, Tiểu Phi Long chỉ còn là một kí ức xa xăm nào đó.
Có thể nói Trịnh Vy đã trải qua ba cuộc tình.
Mối tình đầu của cô là Lâm Tĩnh. Tình đầu vẫn là một mối tình khó quên nhất, đong đầy ngọt ngào ngây ngô của tuổi mới lớn. Sự ra đi của Lâm Tĩnh bắt đầu cho những bất an sau này của cô, tuy nhiên niềm đau đớn trước sự ra đi ấy đối với Trịnh Vy qua đi qua đỗi nhanh chóng, khiến cho câu chuyện có phần thiếu sót.
Mối tình thứ hai là anh chàng Trần Hiếu Chính. Mối tình đánh giấu nhiều sự thanh đổi của nữ chính, sự chuyển biến trở thành một thiếu nữ khát vọng, cháy mình trong tình yêu và khám phá. Tuy nhiên tình yêu của thời đại học này có quá nhiều nỗi hoang mang của cả hai người, mảnh tình của họ như kẻ du hành không biết chốn dừng chân. Cho nên sự tan vỡ tựa như một điều tất yếu không thể tránh khỏi.
Mối tình thứ ba của nữ chính, cũng là mối tình cuối cùng khép lại cho một kết thúc đẹp-Lâm Tĩnh. Vẫn là Lâm Tĩnh, những lại không phải là Lâm Tĩnh của ngày xưa, Lâm Tĩnh của ngày nay, chững chạc, lý trí và nhẫn nại. Sự thay đổi của họ đã bắt đầu cho một mối tình mới mà không phải là sự nối tiếp của tình yêu năm 17 tuổi của Trịnh Vy nữa. Đó chính là bến bờ của hạnh phúc.
Câu chuyện mặc dù không có kết thúc buồn, tình yêu của nhân vật cũng không quá giằng xéo nội tâm. Tuy nhiên không khí trầm buồn vẫn bao trùm không gian truyện. Từ sự thay đổi của con người, nỗi tự ti sâu kín của Hiếu Chính, tình yêu của Nguyễn Nguyễn –cái chết của cô ấy, sự tan vỡ của gia đình Trịnh Vy, sự ra đi của hai chàng trai, sự trắc trở của Chu Cù… rất nhiều những chi tiết u uẩn cứ đan nhau như thế, cảm giác như hòa vào dòng đời ấy cuốn trôi lãng đãng…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét