Bước vào ngưỡng cửa đại học đã gần 2 năm. Thấm thoát như thế…cũng khiến người ta vỡ lẽ ra nhiều điều. Bất chợt nghe đâu đó những giai điệu của thuở áo trắng đến trường, bỗng thấy lòng nao nao, nhận ra sao mà những giai điệu về thuở hồn nhiên ấy lại da diết đến thế.
A …hóa ra cũng sắp đến hè rồi. Mùa hè có lẽ đã quá xa xôi, chẳng phải là 3 tháng xa trường xa bạn, chẳng phải là những ngày rong chơi, nghỉ ngơi sau những lúc vùi đầu vào học tập. Cũng không còn niềm háo hức hay bịn rịn trong giây phút hè về. Là tiếng ve, là nhành phượng rực đỏ nơi góc sân trường, dường như đối với tôi đã là một kí ức xa xăm nào đó.
Bản thân cũng không có ước muốn cho thời gian trở lại, chặng đường đã đi tưởng chừng quá dài đến nỗi người ta không dám nhìn lại nhiều. Chỉ là đôi lúc nghĩ về những năm tháng ấy lại thấy lòng nỗi lên những cảm giác không tên. Là nhớ, là lưu luyến, là hoài niềm…cũng không rõ nữa.
Mưa lại về rồi..những cơn mưa bất chợt, những trận mưa dai dẳng…mưa, luôn khiến người ta buồn vô cớ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét