Thử tình khả đãi thành truy ức Chỉ thị đương thời dĩ võng nhiên.
Ngẩn ngơ
"Trên thế gian này nuối tiếc chỉ có hai thứ. Một thứ muốn có mà không có được. Thứ còn lại là gần có được nhưng vẫn đánh mất ..."
Tùy!!!
Gió đưa hương ghé vào khung cửa sổ.
Giật mình tỉnh giấc tuổi xuân qua
Lơ đãng
…liệu người có theo thanh khúc này phiêu tán thành làn gió trong rừng hay hóa thân theo dòng trăng se lạnh mà tan biến giữa thiên địa… Ta sẽ không còn cách nào tìm thấy bóng hình người trong cõi trần này nữa chăng?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét